偈 jì 颂 sòng 四 sì 十 shí 二 èr 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 释 shì 祖 zǔ 先 xiān
客 kè 从 cóng 南 nán 方 fāng 来 lái , , 报 bào 我 wǒ 天 tiān 童 tóng 老 lǎo 。 。
撞 zhuàng 破 pò 太 tài 虚 xū 空 kōng , , 全 quán 身 shēn 入 rù 荒 huāng 草 cǎo 。 。
而 ér 今 jīn 子 zǐ 细 xì 思 sī 量 liang , , 令 lìng 人 rén 哭 kū 不 bù 成 chéng 哭 kū 笑 xiào 不 bù 成 chéng 笑 xiào , , 寥 liáo 寥 liáo 目 mù 断 duàn 千 qiān 峰 fēng 晓 xiǎo 。 。
偈颂四十二首 其二。宋代。释祖先。客从南方来,报我天童老。 撞破太虚空,全身入荒草。 而今子细思量,令人哭不成哭笑不成笑,寥寥目断千峰晓。