秋 qiū 深 shēn - - 周 zhōu 朴 pǔ
柳 liǔ 色 sè 尚 shàng 沈 shěn 沈 shěn , , 风 fēng 吹 chuī 秋 qiū 更 gēng 深 shēn 。 。
山 shān 河 hé 空 kōng 远 yuǎn 道 dào , , 乡 xiāng 国 guó 自 zì 鸣 míng 砧 zhēn 。 。
巷 xiàng 有 yǒu 千 qiān 家 jiā 月 yuè , , 人 rén 无 wú 万 wàn 里 lǐ 心 xīn 。 。
长 cháng 城 chéng 哭 kū 崩 bēng 后 hòu , , 寂 jì 绝 jué 至 zhì 如 rú 今 jīn 。 。
秋深。唐代。周朴。柳色尚沈沈,风吹秋更深。 山河空远道,乡国自鸣砧。 巷有千家月,人无万里心。 长城哭崩后,寂绝至如今。