寒 hán 山 shān 拾 shí 得 dé 望 wàng 月 yuè 赞 zàn - - 释 shì 法 fǎ 薰 xūn
木 mù 叶 yè 题 tí 诗 shī , , 寺 sì 厨 chú 执 zhí 爨 cuàn 。 。
遇 yù 夜 yè 乘 chéng 闲 xián , , 林 lín 间 jiān 舒 shū 散 sàn 。 。
一 yī 片 piàn 冰 bīng 壶 hú 无 wú 影 yǐng 像 xiàng , , 分 fēn 明 míng 照 zhào 破 pò 渠 qú 肝 gān 胆 dǎn 。 。
堪 kān 笑 xiào 当 dāng 时 shí 天 tiān 台 tāi 山 shān 中 zhōng , , 也 yě 无 wú 一 yí 个 gè 具 jù 眼 yǎn 。 。
寒山拾得望月赞。宋代。释法薰。木叶题诗,寺厨执爨。 遇夜乘闲,林间舒散。 一片冰壶无影像,分明照破渠肝胆。 堪笑当时天台山中,也无一个具眼。