偈 jì 颂 sòng 一 yī 百 bǎi 零 líng 四 sì 首 shǒu 其 qí 七 qī - - 释 shì 绍 shào 昙 tán
雕 diāo 梁 liáng 燕 yàn 语 yǔ , , 乔 qiáo 木 mù 莺 yīng 吟 yín 。 。
秋 qiū 田 tián 水 shuǐ 足 zú , , 麦 mài 岭 lǐng 云 yún 深 shēn 。 。
声 shēng 色 sè 纯 chún 真 zhēn 浑 hún 声 shēng 色 sè , , 无 wú 端 duān 花 huā 擘 bāi 祖 zǔ 师 shī 心 xīn 。 。
耳 ěr 无 wú 轮 lún , , 眼 yǎn 无 wú 筋 jīn 。 。
优 yōu 游 yóu 子 zi 圣 shèng 外 wài , , 阆 láng 荡 dàng 拾 shí 花 huā 针 zhēn 。 。
偈颂一百零四首 其七。宋代。释绍昙。雕梁燕语,乔木莺吟。 秋田水足,麦岭云深。 声色纯真浑声色,无端花擘祖师心。 耳无轮,眼无筋。 优游子圣外,阆荡拾花针。