寒 hán 山 shān 拾 shí 得 dé 赞 zàn - - 释 shì 梵 fàn 琮 cóng
寒 hán 拾 shí 相 xiāng 逢 féng 便 biàn 拍 pāi 肩 jiān , , 双 shuāng 收 shōu 双 shuāng 放 fàng 笑 xiào 掀 xiān 天 tiān 。 。
古 gǔ 今 jīn 一 yī 片 piàn 闲 xián 田 tián 地 dì , , 露 lòu 出 chū 寻 xún 常 cháng 茗 míng 帚 zhǒu 边 biān 。 。
寒山拾得赞。宋代。释梵琮。寒拾相逢便拍肩,双收双放笑掀天。 古今一片闲田地,露出寻常茗帚边。