偈 jì 颂 sòng 二 èr 十 shí 九 jiǔ 首 shǒu 其 qí 十 shí 三 sān - - 释 shì 清 qīng 了 le
莫 mò 怪 guài 石 shí 头 tou 饶 ráo 舌 shé , , 便 biàn 道 dào 灵 líng 源 yuán 明 míng 皎 jiǎo 洁 jié 。 。
功 gōng 成 chéng 照 zhào 不 bù 失 shī 虚 xū , , 妙 miào 尽 jǐn 明 míng 无 wú 间 jiàn 歇 xiē 。 。
如 rú 今 jīn 果 guǒ 尔 ěr 难 nán 藏 cáng , , 尽 jǐn 逐 zhú 秋 qiū 光 guāng 漏 lòu 泄 xiè 。 。
为 wèi 报 bào 海 hǎi 内 nèi 道 dào 人 rén , , 参 shēn 取 qǔ 个 gè 中 zhōng 时 shí 节 jié 。 。
偈颂二十九首 其十三。宋代。释清了。莫怪石头饶舌,便道灵源明皎洁。 功成照不失虚,妙尽明无间歇。 如今果尔难藏,尽逐秋光漏泄。 为报海内道人,参取个中时节。