游 yóu 兼 jiān 山 shān - - 周 zhōu 渭 wèi
插 chā 空 kōng 峭 qiào 壁 bì 白 bái 云 yún 迷 mí , , 独 dú 上 shàng 高 gāo 巅 diān 万 wàn 象 xiàng 低 dī 。 。
一 yí 路 lù 接 jiē 天 tiān 连 lián 楚 chǔ 界 jiè , , 两 liǎng 峰 fēng 拔 bá 地 dì 镇 zhèn 南 nán 夷 yí 。 。
泉 quán 飞 fēi 石 shí 涧 jiàn 游 yóu 魂 hún 冷 lěng , , 风 fēng 卷 juǎn 松 sōng 涛 tāo 匹 pǐ 马 mǎ 嘶 sī 。 。
踏 tà 破 pò 层 céng 崖 yá 心 xīn 未 wèi 折 zhé , , 凤 fèng 凰 huáng 山 shān 后 hòu 鹧 zhè 鸪 gū 啼 tí 。 。
游兼山。唐代。周渭。插空峭壁白云迷,独上高巅万象低。 一路接天连楚界,两峰拔地镇南夷。 泉飞石涧游魂冷,风卷松涛匹马嘶。 踏破层崖心未折,凤凰山后鹧鸪啼。