和 hé 史 shǐ 魏 wèi 公 gōng 荷 hé 花 huā - - 释 shì 宝 bǎo 昙 tán
潇 xiāo 然 rán 独 dú 出 chū 泥 ní 滓 zǐ 外 wài , , 不 bù 待 dài 好 hǎo 风 fēng 相 xiāng 濯 zhuó 磨 mó 。 。
红 hóng 如 rú 咸 xián 池 chí 浴 yù 朝 cháo 日 rì , , 莹 yíng 若 ruò 璧 bì 月 yuè 沉 chén 秋 qiū 波 bō 。 。
强 qiáng 将 jiàng 国 guó 色 sè 斗 dòu 清 qīng 绝 jué , , 辄 zhé 莫 mò 天 tiān 人 rén 谁 shuí 敢 gǎn 过 guò 。 。
香 xiāng 阁 gé 容 róng 我 wǒ 小 xiǎo 舟 zhōu 入 rù , , 不 bù 怕 pà 鸳 yuān 鸯 yāng 惊 jīng 棹 zhào 歌 gē 。 。
和史魏公荷花。宋代。释宝昙。潇然独出泥滓外,不待好风相濯磨。 红如咸池浴朝日,莹若璧月沉秋波。 强将国色斗清绝,辄莫天人谁敢过。 香阁容我小舟入,不怕鸳鸯惊棹歌。