和 hé 红 hóng 梅 méi - - 释 shì 宝 bǎo 昙 tán
此 cǐ 花 huā 不 bú 是 shì 施 shī 朱 zhū 手 shǒu , , 醉 zuì 里 lǐ 何 hé 妨 fáng 取 qǔ 次 cì 开 kāi 。 。
地 dì 近 jìn 恐 kǒng 遭 zāo 繁 fán 杏 xìng 污 wū , , 月 yuè 明 míng 先 xiān 遣 qiǎn 暗 àn 香 xiāng 来 lái 。 。
为 wèi 君 jūn 绕 rào 树 shù 须 xū 千 qiān 匝 zā , , 老 lǎo 我 wǒ 逢 féng 春 chūn 复 fù 几 jǐ 回 huí 。 。
诗 shī 到 dào 扬 yáng 州 zhōu 定 dìng 清 qīng 绝 jué , , 向 xiàng 来 lái 安 ān 得 dé 比 bǐ 传 chuán 杯 bēi 。 。
和红梅。宋代。释宝昙。此花不是施朱手,醉里何妨取次开。 地近恐遭繁杏污,月明先遣暗香来。 为君绕树须千匝,老我逢春复几回。 诗到扬州定清绝,向来安得比传杯。