偈 jì 颂 sòng 一 yī 一 yī 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī 百 bǎi - - 释 shì 清 qīng 远 yuǎn
定 dìng 明 míng 妙 miào 应 yīng 禅 chán 师 shī , , 说 shuō 法 fǎ 如 rú 云 yún 如 rú 雨 yǔ 。 。
不 bú 是 shì 时 shí 人 rén 不 bù 闻 wén , , 又 yòu 非 fēi 不 bù 善 shàn 其 qí 语 yǔ 。 。
如 rú 斯 sī 一 yī 味 wèi 灵 líng 通 tōng , , 过 guò 了 le 几 jǐ 多 duō 寒 hán 暑 shǔ 。 。
纵 zòng 逢 féng 败 bài 种 zhǒng 焦 jiāo 芽 yá , , 方 fāng 便 biàn 一 yī 时 shí 救 jiù 取 qǔ 。 。
偈颂一一二首 其一百。宋代。释清远。定明妙应禅师,说法如云如雨。 不是时人不闻,又非不善其语。 如斯一味灵通,过了几多寒暑。 纵逢败种焦芽,方便一时救取。