偈 jì 十 shí 二 èr 首 shǒu 其 qí 十 shí 一 yī - - 释 shì 文 wén 准 zhǔn
今 jīn 朝 zhāo 腊 là 月 yuè 十 shí 五 wǔ , , 切 qiè 忌 jì 葛 gé 藤 téng 露 lù 布 bù 。 。
者 zhě 事 shì 直 zhí 下 xià 分 fēn 明 míng , , 当 dāng 处 chù 超 chāo 佛 fú 越 yuè 祖 zǔ 。 。
便 biàn 与 yǔ 么 me 去 qù , , 苦 kǔ 苦 kǔ 。 。
寒 hán 山 shān 子 zǐ 能 néng 莽 mǎng 齿 chǐ , , 十 shí 年 nián 归 guī 不 bù 得 dé , , 忘 wàng 却 què 来 lái 时 shí 路 lù 。 。
呵 hē 呵 hē 呵 ā 。 。
偈十二首 其十一。宋代。释文准。今朝腊月十五,切忌葛藤露布。 者事直下分明,当处超佛越祖。 便与么去,苦苦。 寒山子能莽齿,十年归不得,忘却来时路。 呵呵呵。