送 sòng 孟 mèng 寂 jì 赴 fù 举 jǔ - - 孟 mèng 郊 jiāo
烈 liè 士 shì 不 bù 忧 yōu 身 shēn , , 为 wéi 君 jūn 吟 yín 苦 kǔ 辛 xīn 。 。
男 nán 儿 ér 久 jiǔ 失 shī 意 yì , , 宝 bǎo 剑 jiàn 亦 yì 生 shēng 尘 chén 。 。
浮 fú 俗 sú 官 guān 是 shì 贵 guì , , 君 jūn 子 zǐ 道 dào 所 suǒ 珍 zhēn 。 。
况 kuàng 当 dāng 圣 shèng 明 míng 主 zhǔ , , 岂 qǐ 乏 fá 证 zhèng 玉 yù 臣 chén 。 。
浊 zhuó 水 shuǐ 无 wú 白 bái 日 rì , , 清 qīng 流 liú 鉴 jiàn 苍 cāng 旻 mín 。 。
贤 xián 愚 yú 皎 jiǎo 然 rán 别 bié , , 结 jié 交 jiāo 当 dāng 有 yǒu 因 yīn 。 。
送孟寂赴举。唐代。孟郊。烈士不忧身,为君吟苦辛。 男儿久失意,宝剑亦生尘。 浮俗官是贵,君子道所珍。 况当圣明主,岂乏证玉臣。 浊水无白日,清流鉴苍旻。 贤愚皎然别,结交当有因。