溧 lì 阳 yáng 秋 qiū 霁 jì - - 孟 mèng 郊 jiāo
晚 wǎn 雨 yǔ 晓 xiǎo 犹 yóu 在 zài , , 萧 xiāo 寥 liáo 激 jī 前 qián 阶 jiē 。 。
星 xīng 星 xīng 满 mǎn 衰 shuāi 鬓 bìn , , 耿 gěng 耿 gěng 入 rù 秋 qiū 怀 huái 。 。
旧 jiù 识 shí 半 bàn 零 líng 落 luò , , 前 qián 心 xīn 骤 zhòu 相 xiāng 乖 guāi 。 。
饱 bǎo 泉 quán 亦 yì 恐 kǒng 醉 zuì , , 惕 tì 宦 huàn 肃 sù 如 rú 斋 zhāi 。 。
上 shàng 客 kè 处 chù 华 huá 池 chí , , 下 xià 寮 liáo 宅 zhái 枯 kū 崖 yá 。 。
叩 kòu 高 gāo 占 zhàn 生 shēng 物 wù , , 龃 jǔ 龉 yǔ 回 huí 难 nán 谐 xié 。 。
溧阳秋霁。唐代。孟郊。晚雨晓犹在,萧寥激前阶。 星星满衰鬓,耿耿入秋怀。 旧识半零落,前心骤相乖。 饱泉亦恐醉,惕宦肃如斋。 上客处华池,下寮宅枯崖。 叩高占生物,龃龉回难谐。