知 zhī 止 zhǐ 亭 tíng 晚 wǎn 望 wàng 寄 jì 清 qīng 大 dà 师 shī - - 释 shì 蕴 yùn 常 cháng
柳 liǔ 绕 rào 平 píng 湖 hú 绿 lǜ 映 yìng 堤 dī , , 栏 lán 干 gān 人 rén 静 jìng 夕 xī 阳 yáng 迟 chí 。 。
归 guī 鸦 yā 欲 yù 尽 jǐn 千 qiān 林 lín 暝 míng , , 白 bái 鸟 niǎo 飞 fēi 来 lái 一 yī 段 duàn 奇 qí 。 。
短 duǎn 发 fā 缘 yuán 愁 chóu 分 fēn 壮 zhuàng 志 zhì , , 断 duàn 云 yún 含 hán 雨 yǔ 入 rù 新 xīn 诗 shī 。 。
不 bù 堪 kān 更 gèng 作 zuò 怀 huái 人 rén 恨 hèn , , 歌 gē 罢 bà 竹 zhú 枝 zhī 成 chéng 别 bié 离 lí 。 。
知止亭晚望寄清大师。宋代。释蕴常。柳绕平湖绿映堤,栏干人静夕阳迟。 归鸦欲尽千林暝,白鸟飞来一段奇。 短发缘愁分壮志,断云含雨入新诗。 不堪更作怀人恨,歌罢竹枝成别离。