山 shān 居 jū 诗 shī 其 qí 三 sān 十 shí 三 sān - - 释 shì 延 yán 寿 shòu
万 wàn 象 xiàng 从 cóng 来 lái 一 yī 径 jìng 通 tōng , , 但 dàn 缘 yuán 分 fèn 别 bié 便 biàn 西 xī 东 dōng 。 。
遗 yí 簪 zān 祇 qí 为 wéi 情 qíng 难 nán 尽 jǐn , , 泣 qì 路 lù 方 fāng 知 zhī 意 yì 未 wèi 穷 qióng 。 。
偃 yǎn 仰 yǎng 不 bù 抛 pāo 青 qīng 嶂 zhàng 里 lǐ , , 往 wǎng 来 lái 多 duō 在 zài 白 bái 云 yún 中 zhōng 。 。
平 píng 生 shēng 分 fēn 野 yě 应 yīng 难 nán 比 bǐ , , 涧 jiàn 饮 yǐn 林 lín 栖 qī 得 dé 古 gǔ 风 fēng 。 。
山居诗 其三十三。宋代。释延寿。万象从来一径通,但缘分别便西东。 遗簪祇为情难尽,泣路方知意未穷。 偃仰不抛青嶂里,往来多在白云中。 平生分野应难比,涧饮林栖得古风。