陵 líng 峰 fēng 采 cǎi 药 yào 触 chù 兴 xìng 为 wèi 诗 shī - - 帛 bó 道 dào 猷 yóu
连 lián 峰 fēng 数 shù 千 qiān 里 lǐ , , 修 xiū 林 lín 带 dài 平 píng 津 jīn 。 。
云 yún 过 guò 远 yuǎn 山 shān 翳 yì , , 风 fēng 至 zhì 梗 gěng 荒 huāng 榛 zhēn 。 。
茅 máo 茨 cí 隐 yǐn 不 bú 见 jiàn , , 鸡 jī 鸣 míng 知 zhī 有 yǒu 人 rén 。 。
间 jiān 步 bù 践 jiàn 其 qí 径 jìng , , 处 chǔ 处 chù 见 jiàn 遗 yí 薪 xīn 。 。
始 shǐ 知 zhī 百 bǎi 代 dài 下 xià , , 故 gù 有 yǒu 上 shàng 皇 huáng 民 mín 。 。
陵峰采药触兴为诗。魏晋。帛道猷。连峰数千里,修林带平津。 云过远山翳,风至梗荒榛。 茅茨隐不见,鸡鸣知有人。 间步践其径,处处见遗薪。 始知百代下,故有上皇民。