奉 fèng 和 hé 登 dēng 百 bǎi 花 huā 亭 tíng 怀 huái 荆 jīng 楚 chǔ 诗 shī - - 朱 zhū 超 chāo
亭 tíng 高 gāo 登 dēng 望 wàng 极 jí , , 春 chūn 心 xīn 远 yuǎn 近 jìn 同 tóng 。 。
莫 mò 恨 hèn 荆 jīng 台 tái 隐 yǐn , , 云 yún 行 xíng 不 bù 碍 ài 空 kōng 。 。
柳 liǔ 色 sè 浮 fú 新 xīn 翠 cuì , , 兰 lán 心 xīn 带 dài 浅 qiǎn 红 hóng 。 。
若 ruò 因 yīn 鹏 péng 举 jǔ 便 biàn , , 重 zhòng 上 shàng 龙 lóng 门 mén 中 zhōng 。 。
奉和登百花亭怀荆楚诗。南北朝。朱超。亭高登望极,春心远近同。 莫恨荆台隐,云行不碍空。 柳色浮新翠,兰心带浅红。 若因鹏举便,重上龙门中。