和 hé 双 shuāng 峰 fēng 偈 jì - - 义 yì 存 cún
非 fēi 但 dàn 抛 pāo 僧 sēng 去 qù , , 云 yún 岭 lǐng 不 bù 相 xiāng 关 guān 。 。
虚 xū 空 kōng 无 wú 隔 gé 碍 ài , , 放 fàng 旷 kuàng 任 rèn 纵 zòng 横 héng 。 。
神 shén 光 guāng 迥 jiǒng 物 wù 外 wài , , 岂 qǐ 非 fēi 秋 qiū 月 yuè 明 míng 。 。
禅 chán 子 zi 出 chū 身 shēn 处 chǔ , , 雷 léi 罢 bà 不 bù 停 tíng 声 shēng 。 。
和双峰偈。唐代。义存。非但抛僧去,云岭不相关。 虚空无隔碍,放旷任纵横。 神光迥物外,岂非秋月明。 禅子出身处,雷罢不停声。