送 sòng 人 rén 归 guī 浦 pǔ 城 chéng - - 黄 huáng 裳 cháng
闽 mǐn 山 shān 歌 gē 笑 xiào 与 yǔ 谁 shuí 期 qī , , 便 biàn 破 pò 霜 shuāng 风 fēng 拂 fú 袖 xiù 归 guī 。 。
何 hé 日 rì 却 què 来 lái 金 jīn 阙 què 下 xià , , 高 gāo 吟 yín 相 xiāng 引 yǐn 到 dào 精 jīng 微 wēi 。 。
送人归浦城。宋代。黄裳。闽山歌笑与谁期,便破霜风拂袖归。 何日却来金阙下,高吟相引到精微。