题 tí 妙 miào 光 guāng 堂 táng - - 黄 huáng 裳 cháng
独 dú 坐 zuò 夜 yè 如 rú 昼 zhòu , , 相 xiāng 投 tóu 清 qīng 与 yǔ 明 míng 。 。
风 fēng 微 wēi 尘 chén 迹 jī 悄 qiāo , , 波 bō 定 dìng 月 yuè 华 huá 轻 qīng 。 。
此 cǐ 景 jǐng 方 fāng 中 zhōng 见 jiàn , , 何 hé 人 rén 性 xìng 上 shàng 生 shēng 。 。
涵 hán 虚 xū 难 nán 立 lì 象 xiàng , , 照 zhào 物 wù 自 zì 无 wú 情 qíng 。 。
宝 bǎo 鉴 jiàn 非 fēi 镕 róng 就 jiù , , 灵 líng 珠 zhū 乃 nǎi 混 hùn 成 chéng 。 。
忽 hū 惊 jīng 居 jū 士 shì 眼 yǎn , , 一 yì 点 diǎn 与 yǔ 强 qiáng 名 míng 。 。
题妙光堂。宋代。黄裳。独坐夜如昼,相投清与明。 风微尘迹悄,波定月华轻。 此景方中见,何人性上生。 涵虚难立象,照物自无情。 宝鉴非镕就,灵珠乃混成。 忽惊居士眼,一点与强名。