重 zhòng 游 yóu 柏 bǎi 塔 tǎ 寺 sì 有 yǒu 感 gǎn - - 王 wáng 翰 hàn
曾 céng 伴 bàn 衰 shuāi 翁 wēng 宿 sù 上 shàng 房 fáng , , 海 hǎi 榴 liú 树 shù 下 xià 挂 guà 诗 shī 囊 náng 。 。
白 bái 云 yún 隔 gé 洞 dòng 迷 mí 鸡 jī 犬 quǎn , , 翠 cuì 竹 zhú 摧 cuī 梢 shāo 失 shī 凤 fèng 凰 huáng 。 。
灵 líng 籁 lài 声 shēng 回 huí 惊 jīng 殿 diàn 铎 duó , , 雨 yǔ 花 huā 香 xiāng 散 sàn 满 mǎn 禅 chán 床 chuáng 。 。
远 yuǎn 公 gōng 化 huà 去 qù 谁 shuí 同 tóng 话 huà , , 月 yuè 落 luò 空 kōng 庭 tíng 塔 tǎ 影 yǐng 长 zhǎng 。 。
重游柏塔寺有感。元代。王翰。曾伴衰翁宿上房,海榴树下挂诗囊。 白云隔洞迷鸡犬,翠竹摧梢失凤凰。 灵籁声回惊殿铎,雨花香散满禅床。 远公化去谁同话,月落空庭塔影长。