箕 jī 山 shān 落 luò 照 zhào - - 王 wáng 翰 hàn
行 xíng 尽 jǐn 箕 jī 山 shān 第 dì 几 jǐ 重 zhòng , , 乱 luàn 峰 fēng 高 gāo 下 xià 夕 xī 阳 yáng 红 hóng 。 。
泥 ní 涂 tú 轩 xuān 冕 miǎn 夔 kuí 龙 lóng 上 shàng , , 土 tǔ 木 mù 形 xíng 骸 hái 鹿 lù 豕 shǐ 中 zhōng 。 。
洗 xǐ 耳 ěr 溪 xī 头 tóu 馀 yú 晚 wǎn 濑 lài , , 弃 qì 瓢 piáo 岩 yán 畔 pàn 有 yǒu 寒 hán 松 sōng 。 。
自 zì 从 cóng 避 bì 让 ràng 归 guī 何 hé 处 chǔ , , 一 yī 入 rù 霞 xiá 烟 yān 更 gèng 不 bù 逢 féng 。 。
箕山落照。元代。王翰。行尽箕山第几重,乱峰高下夕阳红。 泥涂轩冕夔龙上,土木形骸鹿豕中。 洗耳溪头馀晚濑,弃瓢岩畔有寒松。 自从避让归何处,一入霞烟更不逢。