宿 sù 太 tài 湖 hú 山 shān 寺 sì - - 吴 wú 实 shí
一 yī 骑 qí 白 bái 云 yún 深 shēn , , 投 tóu 鞭 biān 入 rù 远 yuǎn 林 lín 。 。
断 duàn 霞 xiá 将 jiāng 夕 xī 照 zhào , , 归 guī 鸟 niǎo 下 xià 幽 yōu 岑 cén 。 。
说 shuō 法 fǎ 窥 kuī 禅 chán 性 xìng , , 焚 fén 香 xiāng 静 jìng 客 kè 心 xīn 。 。
空 kōng 门 mén 聊 liáo 一 yī 寄 jì , , 明 míng 发 fā 又 yòu 骎 qīn 骎 qīn 。 。
宿太湖山寺。明代。吴实。一骑白云深,投鞭入远林。 断霞将夕照,归鸟下幽岑。 说法窥禅性,焚香静客心。 空门聊一寄,明发又骎骎。