招 zhāo 王 wáng 诗 shī 人 rén 雪 xuě 塘 táng 过 guò 小 xiǎo 园 yuán 看 kàn 梅 méi - - 周 zhōu 伦 lún
阖 hé 闾 lǘ 词 cí 客 kè 来 lái 娄 lóu 曲 qū , , 楚 chǔ 楚 chǔ 梅 méi 花 huā 照 zhào 碧 bì 浔 xún 。 。
白 bái 发 fà 素 sù 心 xīn 浑 hún 不 bù 改 gǎi , , 疏 shū 枝 zhī 冻 dòng 蕊 ruǐ 自 zì 能 néng 禁 jìn 。 。
孤 gū 山 shān 此 cǐ 日 rì 为 wèi 幽 yōu 伴 bàn , , 浣 huàn 水 shuǐ 何 hé 时 shí 听 tīng 细 xì 吟 yín 。 。
花 huā 径 jìng 东 dōng 风 fēng 长 cháng 日 rì 扫 sǎo , , 莫 mò 愁 chóu 荒 huāng 草 cǎo 步 bù 难 nán 寻 xún 。 。
招王诗人雪塘过小园看梅。明代。周伦。阖闾词客来娄曲,楚楚梅花照碧浔。 白发素心浑不改,疏枝冻蕊自能禁。 孤山此日为幽伴,浣水何时听细吟。 花径东风长日扫,莫愁荒草步难寻。