遥 yáo 和 hé 李 lǐ 因 yīn 仲 zhòng 孝 xiào 廉 lián 灌 guàn 园 yuán 诗 shī - - 胡 hú 夏 xià 客 kè
破 pò 庙 miào 邻 lín 僧 sēng 勿 wù 习 xí 禅 chán , , 相 xiāng 寻 xún 白 bái 话 huà 共 gòng 陶 táo 然 rán 。 。
看 kàn 舂 chōng 罢 bà 亚 yà 如 rú 农 nóng 老 lǎo , , 特 tè 煮 zhǔ 黎 lí 祁 qí 供 gòng 佛 fó 前 qián 。 。
细 xì 摘 zhāi 棚 péng 间 jiān 垂 chuí 绽 zhàn 豆 dòu , , 轻 qīng 划 huà ? qù 去 cǎi 采 xiān 鲜 lián 莲 。 。
歇 xiē 劳 láo 尽 jǐn 噀 xùn 茶 chá 滋 zī 味 wèi , , 留 liú 得 dé 迎 yíng 梅 méi 雨 yǔ 赛 sài 泉 quán 。 。
遥和李因仲孝廉灌园诗。明代。胡夏客。破庙邻僧勿习禅,相寻白话共陶然。 看舂罢亚如农老,特煮黎祁供佛前。 细摘棚间垂绽豆,轻划?去采鲜莲。 歇劳尽噀茶滋味,留得迎梅雨赛泉。