游 yóu 员 yuán 常 cháng 寺 sì 其 qí 六 liù - - 张 zhāng 岳 yuè
地 dì 僻 pì 经 jīng 过 guò 少 shǎo , , 山 shān 空 kōng 草 cǎo 木 mù 深 shēn 。 。
展 zhǎn 书 shū 时 shí 一 yī 读 dú , , 乘 chéng 兴 xīng 复 fù 登 dēng 临 lín 。 。
红 hóng 绿 lǜ 暂 zàn 时 shí 景 jǐng , , 高 gāo 卑 bēi 万 wàn 古 gǔ 心 xīn 。 。
此 cǐ 中 zhōng 真 zhēn 意 yì 思 sī , , 莫 mò 遣 qiǎn 更 gèng 浮 fú 沉 chén 。 。
游员常寺 其六。明代。张岳。地僻经过少,山空草木深。 展书时一读,乘兴复登临。 红绿暂时景,高卑万古心。 此中真意思,莫遣更浮沉。