宿 sù 清 qīng 溪 xī 驿 yì 梦 mèng 得 dé 草 cǎo 虫 chóng 鸣 míng 断 duàn 岸 àn 沙 shā 鸟 niǎo 宿 sù 寒 hán 汀 tīng 之 zhī 句 jù 因 yīn 续 xù 成 chéng 诗 shī - - 德 dé 清 qīng
溯 sù 流 liú 遵 zūn 远 yuǎn 渚 zhǔ , , 旅 lǚ 泊 pō 傍 bàng 孤 gū 亭 tíng 。 。
月 yuè 隐 yǐn 山 shān 容 róng 淡 dàn , , 鱼 yú 潜 qián 水 shuǐ 气 qì 腥 xīng 。 。
草 cǎo 虫 chóng 鸣 míng 断 duàn 岸 àn , , 沙 shā 鸟 niǎo 宿 sù 寒 hán 汀 tīng 。 。
最 zuì 惜 xī 飘 piāo 零 líng 者 zhě , , 浮 fú 生 shēng 梦 mèng 未 wèi 醒 xǐng 。 。
宿清溪驿梦得草虫鸣断岸沙鸟宿寒汀之句因续成诗。明代。德清。溯流遵远渚,旅泊傍孤亭。 月隐山容淡,鱼潜水气腥。 草虫鸣断岸,沙鸟宿寒汀。 最惜飘零者,浮生梦未醒。