用 yòng 凤 fèng 山 shān 韵 yùn 自 zì 述 shù - - 罗 luó 钦 qīn 顺 shùn
久 jiǔ 矣 yǐ 衰 shuāi 颜 yán 变 biàn 渥 wò 丹 dān , , 梦 mèng 魂 hún 无 wú 复 fù 到 dào 金 jīn 銮 luán 。 。
风 fēng 高 gāo 径 jìng 竹 zhú 秋 qiū 偏 piān 爽 shuǎng , , 露 lù 浥 yì 庭 tíng 莎 shā 夜 yè 未 wèi 阑 lán 。 。
笔 bǐ 研 yán 废 fèi 来 lái 聊 liáo 学 xué 圃 pǔ , , 珩 háng 璜 huáng 抱 bào 后 hòu 稳 wěn 纫 rèn 兰 lán 。 。
老 lǎo 饕 tāo 不 bù 管 guǎn 傍 bàng 人 rén 笑 xiào , , 官 guān 粟 sù 犹 yóu 能 néng 满 mǎn 意 yì 餐 cān 。 。
用凤山韵自述。明代。罗钦顺。久矣衰颜变渥丹,梦魂无复到金銮。 风高径竹秋偏爽,露浥庭莎夜未阑。 笔研废来聊学圃,珩璜抱后稳纫兰。 老饕不管傍人笑,官粟犹能满意餐。