喜 xǐ 清 qīng 远 yuǎn 兄 xiōng 至 zhì 以 yǐ 齐 qí 已 yǐ 诗 shī 长 zhǎng 忆 yì 旧 jiù 山 shān 日 rì 与 yǔ 君 jūn 同 tóng 聚 jù 沙 shā 十 shí 字 zì 为 wèi 韵 yùn 其 qí 六 liù - - 释 shì 宗 zōng 泐 lè
良 liáng 友 yǒu 平 píng 生 shēng 亲 qīn , , 风 fēng 尘 chén 散 sàn 何 hé 许 xǔ 。 。
草 cǎo 莽 mǎng 或 huò 零 líng 落 luò , , 云 yún 霄 xiāo 亦 yì 鶱 xiān 举 jǔ 。 。
天 tiān 地 dì 日 rì 凄 qī 凉 liáng , , 折 zhé 芳 fāng 欲 yù 谁 shuí 与 yǔ 。 。
所 suǒ 嗟 jiē 芙 fú 蓉 róng 花 huā , , 白 bái 露 lù 下 xià 秋 qiū 浦 pǔ 。 。
喜清远兄至以齐已诗长忆旧山日与君同聚沙十字为韵 其六。明代。释宗泐。良友平生亲,风尘散何许。 草莽或零落,云霄亦鶱举。 天地日凄凉,折芳欲谁与。 所嗟芙蓉花,白露下秋浦。