蜀 shǔ 城 chéng 春 chūn - - 崔 cuī 涂 tú
天 tiān 涯 yá 憔 qiáo 悴 cuì 身 shēn , , 一 yī 望 wàng 一 yī 沾 zhān 巾 jīn 。 。
在 zài 处 chù 有 yǒu 芳 fāng 草 cǎo , , 满 mǎn 城 chéng 无 wú 故 gù 人 rén 。 。
怀 huái 才 cái 皆 jiē 得 dé 路 lù , , 失 shī 计 jì 自 zì 伤 shāng 春 chūn 。 。
清 qīng 镜 jìng 不 bù 能 néng 照 zhào , , 鬓 bìn 毛 máo 愁 chóu 更 gēng 新 xīn 。 。
蜀城春。唐代。崔涂。天涯憔悴身,一望一沾巾。 在处有芳草,满城无故人。 怀才皆得路,失计自伤春。 清镜不能照,鬓毛愁更新。