咏 yǒng 文 wén 木 mù - - 弘 hóng 历 lì
万 wàn 里 lǐ 流 liú 沙 shā 远 yuǎn , , 千 qiān 年 nián 老 lǎo 树 shù 沉 chén 。 。
峄 yì 阳 yáng 同 tóng 贡 gòng 篚 fěi , , 爨 cuàn 下 xià 异 yì 成 chéng 琴 qín 。 。
密 mì 理 lǐ 埋 mái 尘 chén 蚀 shí , , 粗 cū 皮 pí 积 jī 雪 xuě 侵 qīn 。 。
自 zì 然 rán 呈 chéng 物 wù 象 xiàng , , 久 jiǔ 矣 yǐ 谢 xiè 春 chūn 心 xīn 。 。
拥 yōng 肿 zhǒng 非 fēi 无 wú 用 yòng , , 葱 cōng 菁 jīng 忆 yì 布 bù 阴 yīn 。 。
子 zi 山 shān 今 jīn 不 bù 作 zuò , , 谁 shuí 与 yǔ 畅 chàng 元 yuán 音 yīn 。 。
咏文木。清代。弘历。万里流沙远,千年老树沉。 峄阳同贡篚,爨下异成琴。 密理埋尘蚀,粗皮积雪侵。 自然呈物象,久矣谢春心。 拥肿非无用,葱菁忆布阴。 子山今不作,谁与畅元音。