听 tīng 琴 qín 秋 qiū 夜 yè 赠 zèng 寇 kòu 尊 zūn 师 shī - - 常 cháng 建 jiàn
琴 qín 当 dāng 秋 qiū 夜 yè 听 tīng , , 况 kuàng 是 shì 洞 dòng 中 zhōng 人 rén 。 。
一 yī 指 zhǐ 指 zhǐ 应 yīng 法 fǎ , , 一 yī 声 shēng 声 shēng 爽 shuǎng 神 shén 。 。
寒 hán 虫 chóng 临 lín 砌 qì 急 jí , , 清 qīng 吹 chuī 袅 niǎo 灯 dēng 频 pín 。 。
何 hé 必 bì 钟 zhōng 期 qī 耳 ěr , , 高 gāo 闲 xián 自 zì 可 kě 亲 qīn 。 。
听琴秋夜赠寇尊师。唐代。常建。琴当秋夜听,况是洞中人。 一指指应法,一声声爽神。 寒虫临砌急,清吹袅灯频。 何必钟期耳,高闲自可亲。