戏 xì 题 tí 草 cǎo 树 shù - - 张 zhāng 说 shuō
忽 hū 惊 jīng 石 shí 榴 liú 树 shù , , 远 yuǎn 出 chū 渡 dù 江 jiāng 来 lái 。 。
戏 xì 问 wèn 芭 bā 蕉 jiāo 叶 yè , , 何 hé 愁 chóu 心 xīn 不 bù 开 kāi 。 。
微 wēi 霜 shuāng 拂 fú 宫 gōng 桂 guì , , 凄 qī 吹 chuī 扫 sǎo 庭 tíng 槐 huái 。 。
荣 róng 盛 shèng 更 gèng 如 rú 此 cǐ , , 惭 cán 君 jūn 独 dú 见 jiàn 哀 āi 。 。
戏题草树。唐代。张说。忽惊石榴树,远出渡江来。 戏问芭蕉叶,何愁心不开。 微霜拂宫桂,凄吹扫庭槐。 荣盛更如此,惭君独见哀。