董 dǒng 其 qí 昌 chāng 奇 qí 峰 fēng 白 bái 云 yún 即 jí 用 yòng 其 qí 韵 yùn - - 弘 hóng 历 lì
重 zhòng 之 zhī 曰 yuē 书 shū 翁 wēng , , 轻 qīng 之 zhī 曰 yuē 画 huà 客 kè 。 。
香 xiāng 光 guāng 两 liǎng 不 bù 知 zhī , , 云 yún 峰 fēng 伴 bàn 寥 liáo 寂 jì 。 。
董其昌奇峰白云即用其韵。清代。弘历。重之曰书翁,轻之曰画客。 香光两不知,云峰伴寥寂。