宗 zōng 舫 fǎng ( ( 己 jǐ 卯 mǎo ) ) - - 阮 ruǎn 元 yuán
金 jīn 山 shān 飞 fēi 棹 zhào 本 běn 名 míng 红 hóng , , 我 wǒ 遣 qiǎn 来 lái 回 huí 楚 chǔ 越 yuè 中 zhōng 。 。
帆 fān 脚 jiǎo 远 yuǎn 行 xíng 须 xū 把 bǎ 定 dìng , , 莫 mò 教 jiào 孟 mèng 浪 làng 愿 yuàn 长 cháng 风 fēng 。 。
满 mǎn 江 jiāng 晴 qíng 雪 xuě 几 jǐ 舟 zhōu 红 hóng , , 颇 pō 似 shì 唐 táng 人 rén 旧 jiù 画 huà 中 zhōng 。 。
杨 yáng 子 zǐ 桥 qiáo 头 tóu 万 wàn 里 lǐ 浪 làng , , 滕 téng 王 wáng 阁 gé 下 xià 一 yī 帆 fān 风 fēng 。 。
宗舫(己卯)。清代。阮元。金山飞棹本名红,我遣来回楚越中。 帆脚远行须把定,莫教孟浪愿长风。 满江晴雪几舟红,颇似唐人旧画中。 杨子桥头万里浪,滕王阁下一帆风。