蒙 méng 古 gǔ 土 tǔ 风 fēng 杂 zá 咏 yǒng 十 shí 二 èr 首 shǒu 其 qí 七 qī 马 mǎ 竿 gān - - 弘 hóng 历 lì
八 bā 尺 chǐ 长 zhǎng 竿 gān 系 xì 以 yǐ 绳 shéng , , 提 tí 携 xié 最 zuì 制 zhì 马 mǎ 奔 bēn 腾 téng 。 。
辔 pèi 衔 xián 诡 guǐ 去 qù 无 wú 端 duān 逸 yì , , 驹 jū 駣 táo 牵 qiān 来 lái 有 yǒu 独 dú 能 néng 。 。
讵 jù 祗 zhī 空 kōng 群 qún 夸 kuā 伯 bó 乐 lè , , 恰 qià 如 rú 把 bǎ 钓 diào 遇 yù 严 yán 陵 líng 。 。
龙 lóng 媒 méi 莫 mò 怨 yuàn 生 shēng 羁 jī 络 luò , , 不 bù 尔 ěr 安 ān 从 cóng 骏 jùn 骥 jì 称 chēng 。 。
蒙古土风杂咏十二首 其七 马竿。清代。弘历。八尺长竿系以绳,提携最制马奔腾。 辔衔诡去无端逸,驹駣牵来有独能。 讵祗空群夸伯乐,恰如把钓遇严陵。 龙媒莫怨生羁络,不尔安从骏骥称。