读 dú 李 lǐ 白 bái 诗 shī - - 弘 hóng 历 lì
稍 shāo 遣 qiǎn 秋 qiū 之 zhī 日 rì , , 闲 xián 吟 yín 白 bái 也 yě 诗 shī 。 。
仙 xiān 才 cái 信 xìn 有 yǒu 谪 zhé , , 逸 yì 笔 bǐ 总 zǒng 多 duō 奇 qí 。 。
竹 zhú 响 xiǎng 含 hán 风 fēng 际 jì , , 涛 tāo 声 shēng 出 chū 峡 xiá 时 shí 。 。
汉 hàn 庭 tíng 召 zhào 方 fāng 朔 shuò , , 国 guó 色 sè 藉 jí 名 míng 垂 chuí 。 。
读李白诗。清代。弘历。稍遣秋之日,闲吟白也诗。 仙才信有谪,逸笔总多奇。 竹响含风际,涛声出峡时。 汉庭召方朔,国色藉名垂。