边 biān 情 qíng - - 张 zhāng 蠙 pín
穷 qióng 荒 huāng 始 shǐ 得 dé 静 jìng 天 tiān 骄 jiāo , , 又 yòu 说 shuō 天 tiān 兵 bīng 拟 nǐ 渡 dù 辽 liáo 。 。
圣 shèng 主 zhǔ 尚 shàng 嫌 xián 蕃 fān 界 jiè 近 jìn , , 将 jiāng 军 jūn 莫 mò 恨 hèn 汉 hàn 庭 tíng 遥 yáo 。 。
草 cǎo 枯 kū 朔 shuò 野 yě 春 chūn 难 nán 发 fā , , 冰 bīng 结 jié 河 hé 源 yuán 夏 xià 半 bàn 销 xiāo 。 。
惆 chóu 怅 chàng 临 lín 戎 róng 皆 jiē 效 xiào 国 guó , , 岂 qǐ 无 wú 人 rén 似 shì 霍 huò 嫖 piáo 姚 yáo 。 。
边情。唐代。张蠙。穷荒始得静天骄,又说天兵拟渡辽。 圣主尚嫌蕃界近,将军莫恨汉庭遥。 草枯朔野春难发,冰结河源夏半销。 惆怅临戎皆效国,岂无人似霍嫖姚。