端 duān 居 jū 晚 wǎn 眺 tiào - - 安 ān 高 gāo 发 fā
开 kāi 轩 xuān 时 shí 远 yuǎn 望 wàng , , 遍 biàn 处 chù 足 zú 惊 jīng 心 xīn 。 。
霞 xiá 璨 càn 山 shān 增 zēng 翠 cuì , , 天 tiān 青 qīng 水 shuǐ 益 yì 深 shēn 。 。
浩 hào 歌 gē 来 lái 晓 xiǎo 月 yuè , , 虚 xū 籁 lài 促 cù 归 guī 禽 qín 。 。
触 chù 目 mù 皆 jiē 成 chéng 趣 qù , , 愁 chóu 中 zhōng 为 wèi 展 zhǎn 襟 jīn 。 。
端居晚眺。清代。安高发。开轩时远望,遍处足惊心。 霞璨山增翠,天青水益深。 浩歌来晓月,虚籁促归禽。 触目皆成趣,愁中为展襟。