春 chūn 晚 wǎn 岳 yuè 阳 yáng 言 yán 怀 huái 二 èr 首 shǒu - - 崔 cuī 橹 lǔ
烟 yān 花 huā 零 líng 落 luò 过 guò 清 qīng 明 míng , , 异 yì 国 guó 光 guāng 阴 yīn 老 lǎo 客 kè 情 qíng 。 。
云 yún 梦 mèng 夕 xī 阳 yáng 愁 chóu 里 lǐ 色 sè , , 洞 dòng 庭 tíng 春 chūn 浪 làng 坐 zuò 来 lái 声 shēng 。 。
天 tiān 边 biān 一 yī 与 yǔ 旧 jiù 山 shān 别 bié , , 江 jiāng 上 shàng 几 jǐ 看 kàn 芳 fāng 草 cǎo 生 shēng 。 。
独 dú 倚 yǐ 阑 lán 干 gān 意 yì 难 nán 写 xiě , , 暮 mù 笳 jiā 呜 wū 咽 yè 调 diào 孤 gū 城 chéng 。 。
春晚岳阳言怀二首。唐代。崔橹。烟花零落过清明,异国光阴老客情。 云梦夕阳愁里色,洞庭春浪坐来声。 天边一与旧山别,江上几看芳草生。 独倚阑干意难写,暮笳呜咽调孤城。