美 měi 人 rén 春 chūn 卧 wò - - 梁 liáng 锽 huáng
妾 qiè 家 jiā 巫 wū 峡 xiá 阳 yáng , , 罗 luó 幌 huǎng 寝 qǐn 兰 lán 堂 táng 。 。
晓 xiǎo 日 rì 临 lín 窗 chuāng 久 jiǔ , , 春 chūn 风 fēng 引 yǐn 梦 mèng 长 zhǎng 。 。
落 luò 钗 chāi 仍 réng 挂 guà 鬓 bìn , , 微 wēi 汗 hàn 欲 yù 消 xiāo 黄 huáng 。 。
纵 zòng 使 shǐ 朦 méng 胧 lóng 觉 jué , , 魂 hún 犹 yóu 逐 zhú 楚 chǔ 王 wáng 。 。
美人春卧。唐代。梁锽。妾家巫峡阳,罗幌寝兰堂。 晓日临窗久,春风引梦长。 落钗仍挂鬓,微汗欲消黄。 纵使朦胧觉,魂犹逐楚王。