雪 xuě 后 hòu 江 jiāng 村 cūn 道 dào 中 zhōng - - 张 zhāng 延 yán 鐄 huáng
生 shēng 憎 zēng 白 bái 雪 xuě 化 huà 泥 ní 沙 shā , , 又 yòu 怕 pà 桥 qiáo 危 wēi 取 qǔ 道 dào 斜 xié 。 。
驴 lǘ 瘦 shòu 背 bèi 能 néng 胜 shèng 病 bìng 客 kè , , 村 cūn 荒 huāng 梅 méi 解 jiě 作 zuò 新 xīn 花 huā 。 。
遥 yáo 峰 fēng 影 yǐng 断 duàn 颓 tuí 云 yún 度 dù , , 老 lǎo 木 mù 声 shēng 干 gàn 饿 è 雀 què 哗 huā 。 。
清 qīng 兴 xìng 满 mǎn 怀 huái 吟 yín 不 bù 就 jiù , , 空 kōng 涎 xián 小 xiǎo 市 shì 曲 qū 盈 yíng 车 chē 。 。
雪后江村道中。清代。张延鐄。生憎白雪化泥沙,又怕桥危取道斜。 驴瘦背能胜病客,村荒梅解作新花。 遥峰影断颓云度,老木声干饿雀哗。 清兴满怀吟不就,空涎小市曲盈车。