从 cóng 师 shī 游 yóu 冶 yě 父 fù 山 shān 其 qí 二 èr - - 钟 zhōng 文 wén 贞 zhēn
无 wú 梁 liáng 殿 diàn 冷 lěng 石 shí 门 mén 秋 qiū , , 铸 zhù 剑 jiàn 池 chí 空 kōng 水 shuǐ 不 bù 流 liú 。 。
苔 tái 藓 xiǎn 照 zhào 人 rén 心 xīn 自 zì 古 gǔ , , 漫 màn 天 tiān 晴 qíng 雪 xuě 落 luò 峰 fēng 头 tóu 。 。
从师游冶父山 其二。清代。钟文贞。无梁殿冷石门秋,铸剑池空水不流。 苔藓照人心自古,漫天晴雪落峰头。