玉 yù 楼 lóu 春 chūn · · 其 qí 二 èr 为 wèi 故 gù 人 rén 母 mǔ 寿 shòu - - 吴 wú 文 wén 英 yīng
华 huá 堂 táng 夜 yè 宴 yàn 连 lián 清 qīng 晓 xiǎo 。 。 醉 zuì 里 lǐ 笙 shēng 歌 gē 云 yún 窈 yǎo 袅 niǎo 。 。 酿 niàng 来 lái 千 qiān 日 rì 酒 jiǔ 初 chū 尝 cháng , , 过 guò 却 què 重 chóng 阳 yáng 秋 qiū 更 gèng 好 hǎo 。 。
阿 ā 儿 ér 早 zǎo 晚 wǎn 成 chéng 名 míng 了 le 。 。 玉 yù 树 shù 阶 jiē 前 qián 春 chūn 满 mǎn 抱 bào 。 。 天 tiān 边 biān 金 jīn 镜 jìng 不 bù 须 xū 磨 mó , , 长 zhǎng 与 yǔ 妆 zhuāng 楼 lóu 悬 xuán 晚 wǎn 照 zhào 。 。
玉楼春 · 其二为故人母寿。宋代。吴文英。华堂夜宴连清晓。醉里笙歌云窈袅。酿来千日酒初尝,过却重阳秋更好。 阿儿早晚成名了。玉树阶前春满抱。天边金镜不须磨,长与妆楼悬晚照。