阮 ruǎn 郎 láng 归 guī · · 春 chūn 思 sī - - 严 yán 仁 rén
鳃 sāi 花 huā 轻 qīng 拂 fú 紫 zǐ 绵 mián 香 xiāng 。 。 琼 qióng 杯 bēi 初 chū 暖 nuǎn 妆 zhuāng 。 。 贪 tān 凭 píng 雕 diāo 槛 kǎn 看 kàn 鸳 yuān 鸯 yāng 。 。 无 wú 心 xīn 上 shàng 绣 xiù 床 chuáng 。 。
风 fēng 絮 xù 乱 luàn , , 恣 zì 轻 qīng 狂 kuáng 。 。 恼 nǎo 人 rén 依 yī 旧 jiù 忙 máng 。 。 梦 mèng 随 suí 残 cán 雨 yǔ 下 xià 高 gāo 唐 táng 。 。 悠 yōu 悠 yōu 春 chūn 梦 mèng 长 zhǎng 。 。
阮郎归 · 春思。宋代。严仁。鳃花轻拂紫绵香。琼杯初暖妆。贪凭雕槛看鸳鸯。无心上绣床。 风絮乱,恣轻狂。恼人依旧忙。梦随残雨下高唐。悠悠春梦长。