鹧 zhè 鸪 gū 天 tiān · · 春 chūn 闺 guī - - 李 lǐ 佩 pèi 金 jīn
晓 xiǎo 起 qǐ 心 xīn 慵 yōng 对 duì 镜 jìng 前 qián 。 。 子 zǐ 规 guī 啼 tí 彻 chè 落 luò 花 huā 天 tiān 。 。 病 bìng 中 zhōng 为 wèi 怯 qiè 东 dōng 风 fēng 峭 qiào , , 不 bù 卷 juǎn 珠 zhū 帘 lián 整 zhěng 日 rì 眠 mián 。 。
人 rén 悄 qiāo 悄 qiāo , , 思 sī 绵 mián 绵 mián 。 。 绿 lǜ 杨 yáng 深 shēn 锁 suǒ 一 yī 溪 xī 烟 yān 。 。 供 gōng 愁 chóu 夜 yè 半 bàn 中 zhōng 庭 tíng 雨 yǔ , , 滴 dī 破 pò 吟 yín 魂 hún 到 dào 枕 zhěn 边 biān 。 。
鹧鸪天 · 春闺。清代。李佩金。晓起心慵对镜前。子规啼彻落花天。病中为怯东风峭,不卷珠帘整日眠。 人悄悄,思绵绵。绿杨深锁一溪烟。供愁夜半中庭雨,滴破吟魂到枕边。