柳 liǔ 梢 shāo 青 qīng 病 bìng 起 qǐ - - 沈 shěn 岸 àn 登 dēng
帘 lián 钩 gōu 低 dī 揭 jiē 。 。
冻 dòng 禽 qín 窗 chuāng 外 wài , , 往 wǎng 来 lái 催 cuī 雪 xuě 。 。
药 yào 裹 guǒ 看 kàn 残 cán , , 诗 shī 愁 chóu 渐 jiàn 老 lǎo , , 这 zhè 番 fān 寒 hán 怯 qiè 。 。
蓦 mò 然 rán 多 duō 少 shǎo 乡 xiāng 心 xīn , , 待 dài 说 shuō 与 yǔ 、 hé 何 rén 人 tīng 听 shuō 说 。 。
一 yì 点 diǎn 风 fēng 灯 dēng , , 数 shù 声 shēng 芦 lú 管 guǎn , , 满 mǎn 庭 tíng 霜 shuāng 叶 yè 。 。
柳梢青 病起。清代。沈岸登。帘钩低揭。 冻禽窗外,往来催雪。 药裹看残,诗愁渐老,这番寒怯。 蓦然多少乡心,待说与、何人听说。 一点风灯,数声芦管,满庭霜叶。