鹧 zhè 鸪 gū 天 tiān · · 晚 wǎn 春 chūn - - 林 lín 绿 lǜ
抛 pāo 却 què 银 yín 针 zhēn 喜 xǐ 晚 wǎn 晴 qíng 。 。 遣 qiǎn 情 qíng 无 wú 奈 nài 独 dú 伤 shāng 情 qíng 。 。 高 gāo 低 dī 别 bié 院 yuàn 秋 qiū 千 qiān 影 yǐng , , 远 yuǎn 近 jìn 人 rén 家 jiā 笑 xiào 语 yǔ 声 shēng 。 。
黄 huáng 鸟 niǎo 碎 suì , , 白 bái 萍 píng 轻 qīng 。 。 绿 lǜ 苔 tái 春 chūn 尽 jǐn 点 diǎn 红 hóng 英 yīng 。 。 一 yī 年 nián 好 hǎo 景 jǐng 仍 réng 辜 gū 负 fù , , 堪 kān 笑 xiào 嫦 cháng 娥 é 老 lǎo 此 cǐ 生 shēng 。 。
鹧鸪天 · 晚春。清代。林绿。抛却银针喜晚晴。遣情无奈独伤情。高低别院秋千影,远近人家笑语声。 黄鸟碎,白萍轻。绿苔春尽点红英。一年好景仍辜负,堪笑嫦娥老此生。