采 cǎi 桑 sāng 子 zǐ 奉 fèng 和 hé 外 wài 祖 zǔ 南 nán 庄 zhuāng 先 xiān 生 shēng 草 cǎo 堂 táng 即 jí 事 shì 韵 yùn - - 庄 zhuāng 盘 pán 珠 zhū
风 fēng 吹 chuī 软 ruǎn 草 cǎo 纤 xiān 纤 xiān 影 yǐng , , 绿 lǜ 到 dào 桥 qiáo 边 biān 。 。
暝 míng 放 fàng 遥 yáo 天 tiān 。 。
明 míng 灭 miè 孤 gū 花 huā 弄 nòng 野 yě 烟 yān 。 。
只 zhǐ 容 róng 琴 qín 鹤 hè 三 sān 间 jiān 屋 wū , , 恰 qià 对 duì 青 qīng 山 shān 。 。
老 lǎo 去 qù 方 fāng 闲 xián 。 。
乘 chéng 兴 xìng 扁 piān 舟 zhōu 独 dú 往 wǎng 还 huán 。 。
采桑子 奉和外祖南庄先生草堂即事韵。清代。庄盘珠。风吹软草纤纤影,绿到桥边。 暝放遥天。 明灭孤花弄野烟。 只容琴鹤三间屋,恰对青山。 老去方闲。 乘兴扁舟独往还。