清 qīng 平 píng 乐 lè · · 镜 jìng - - 陈 chén 芳 fāng 藻 zǎo
寒 hán 光 guāng 皎 jiǎo 洁 jié 。 。 认 rèn 取 qǔ 秦 qín 时 shí 月 yuè 。 。 为 wèi 问 wèn 圆 yuán 冰 bīng 清 qīng 到 dào 骨 gǔ , , 可 kě 贮 zhù 芙 fú 蓉 róng 颜 yán 色 sè 。 。
愁 chóu 来 lái 怕 pà 上 shàng 眉 méi 梢 shāo 。 。 恐 kǒng 伊 yī 知 zhī 我 wǒ 魂 hún 消 xiāo 。 。 顾 gù 影 yǐng 卿 qīng 怜 lián 谁 shuí 瘦 shòu , , 朝 zhāo 朝 zhāo 相 xiāng 对 duì 无 wú 聊 liáo 。 。
清平乐 · 镜。清代。陈芳藻。寒光皎洁。认取秦时月。为问圆冰清到骨,可贮芙蓉颜色。 愁来怕上眉梢。恐伊知我魂消。顾影卿怜谁瘦,朝朝相对无聊。